
(Dân trí) - Nghiên cứu trên hàng trăm điều dưỡng tại bệnh viện ở TPHCM cho thấy, chỉ 19% trường hợp được đánh giá có kiến thức đầy đủ về phòng ngừa té ngã cho bệnh nhân, đòi hỏi những giải pháp cải thiện.
Tại hội nghị "Khoa học sức khỏe trong kỷ nguyên số", diễn ra ngày 12/12 ở TPHCM, một nhóm nghiên cứu thuộc Bệnh viện TP Thủ Đức đã có bài báo cáo về kiến thức, thái độ, hành vi của điều dưỡng về phòng ngừa té ngã cho người bệnh các khoa nội trú của đơn vị.
Theo đó, mỗi năm Bệnh viện TP Thủ Đức xảy ra 4-5 vụ bệnh nhân té ngã, gây ảnh hưởng lớn đến quá trình điều trị. Theo Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), tỷ lệ người bệnh nội trú gặp biến cố té ngã thay đổi từ 1,7 đến 25 lượt trên 1.000 ngày nằm viện.
Tỷ lệ này cao nhất ở lão khoa, với đơn vị điều trị người bệnh tâm thần kinh. 30-50% các trường hợp ngã có thể phòng ngừa được khi cải thiện môi trường.
Té ngã trong quá trình nằm viện là một trong những sự cố y khoa phải báo cáo liên quan đến quá trình chăm sóc người bệnh, theo quy định của Bộ Y Tế. Hiểu biết của điều dưỡng về phòng ngừa té ngã đóng vai trò quan trọng trong việc đảm bảo an toàn cho bệnh nhân trong bệnh viện.
Mặc dù phòng ngừa té ngã đã được đưa vào chương trình đào tạo điều dưỡng, nhưng một số nghiên cứu trên thế giới cho thấy, kiến thức tốt về phòng ngừa té ngã lẫn tỷ lệ hành vi tốt của đối tượng nhân viên y tế nêu trên còn thấp.
Nghiên cứu ở Bệnh viện TP Thủ Đức thực hiện trên 269 điều dưỡng làm việc ở các khoa nội trú, sử dụng phương pháp định lượng theo thang đo Likert (xác định ý kiến, hành vi và nhận thức theo mức độ) và bộ câu hỏi tham khảo.
Đối tượng nghiên cứu chủ yếu là nữ giới (gần 82%), đa số trong độ tuổi 31-39 (hơn 56%). Hơn một nửa số điều dưỡng đã chăm sóc 1-5 bệnh nhân té ngã.
Kết quả nghiên cứu cho thấy, hơn 86% điều dưỡng được đánh giá có hành vi tốt trong việc phòng ngừa té ngã cho bệnh nhân, bao gồm việc tuân thủ các quy trình an toàn, chủ động đánh giá và quản lý nguy cơ té ngã, thực hiện các biện pháp phòng ngừa một cách nhất quán.

Hành vi tốt từ đa số nhân viên y tế góp phần quan trọng trong việc giảm thiểu nguy cơ té ngã cho bệnh nhân, đảm bảo an toàn trong quá trình chăm sóc và nâng cao chất lượng dịch vụ y tế.
Dù vậy, nghiên cứu cũng ghi nhận chỉ có 19% điều dưỡng được đánh giá có kiến thức đầy đủ về phòng ngừa té ngã. Con số này cho thấy một lỗ hổng lớn về kiến thức trong đội ngũ điều dưỡng, đòi hỏi cần có những giải pháp cấp thiết để cải thiện.
Về thái độ, có hơn 63% điều dưỡng cảm thấy tội lỗi nếu một bệnh nhân đang chăm sóc bị ngã, nhưng hơn 55% trường hợp không nghĩ rằng chấn thương cơ thể liên quan đến ngã là nghiêm trọng.
Hầu hết các điều dưỡng thể hiện nhận thức cao và sẵn sàng tham gia vào hoạt động phòng ngừa té ngã, nhưng vẫn tồn tại nhận thức cho rằng té ngã là không thể tránh khỏi (hơn 47%), hoặc do tình trạng bệnh của bệnh nhân (hơn 77%).
Đối tượng điều dưỡng được đào tạo có thái độ tích cực cao gấp 2 lần và hành vi tốt cao gấp gần 3 lần so với nhóm chưa được đào tạo.
Nghiên cứu kết luận kiến thức, thái độ và hành vi của điều dưỡng về phòng ngừa té ngã tại Bệnh viện TP Thủ Đức hiện còn nhiều hạn chế. Do đó, cần có những chương trình đào tạo bài bản, toàn diện và liên tục để cải thiện vấn đề trên.